Trúc Lâm Đại Sĩ
Ngai vàng điện ngọc xem như huyễn Thiên hương quốc sắc cũng thế thôi Bỏ buông xuống hết lên Yên Tử Ngồi giữa ngàn sương ngắm mây trời Thiên hạ bàng hoàng ngơ ngác hỏi Ông vua có lẽ bị điên khùng? Sao lại khước từ ngôi Hoàng đế Lên núi tìm chi cái mông lung? Họ đâu hiểu được hành động ấy Lấy danh sắc chuyển pháp Đại từ Trúc Lâm thâm hậu cười chỉ thẳng Khai mở cho đời thấy Như Như: “Ở đời vui đạo tùy duyên thuận Lúc đói thì ăn mệt nghỉ liền Bảo vật trong lòng thôi tìm kiếm Đối cảnh vô tâm chớ hỏi thiền” Tâm Nhiên