Gập Ghềnh Sông Mê
🌹Có người đứng giữa đôi bờ
Bao lần tự hỏi.. biết giờ về đâu?
Quay qua ngó lại, bạc đầu..
Ngập ngừng, bịn rịn, chìm sâu giữa đời.
🌹Đôi dòng kẻ ngược, người xuôi
Đôi bờ lận đận, tới lui muộn phiền.
Tay này muốn vịn cửa Thiền
Tay kia dệt mộng.. trần duyên sa đà,
🌹Lên rừng, nhớ tưởng phồn hoa
Ngồi nơi phố mộng trăng ngà đầu non.
lắm khi gối mỏi chân mòn
Mà hồn chưa mỏi, đời còn mê say
🌹Mắt vừa hướng tới nẻo mây
Vội che khuất bởi bàn tay nhân tình.
Dùng dằng trong chốn tử sinh
Khi ni, lúc nọ... Hỏi mình về mô ?
🌹 Dưới lòng nôi một nấm mồ
Biết rồi sao vẫn lửng lơ nẻo về ?
Cây Si với Cội Bồ Đề
Nghiêng đôi bóng đổ nặng nề cõi đêm.
🌹Chợt Vô thường đến gọi tên
Chỉ còn dư lệ trên miền ăn năn.
Xưa kia nếu chẳng dùng dằng
Biết đâu thanh thản nhọc nhằn Tử, sinh!
🌹Trầm luân vì nợ thế tình
Mong manh hồn nhỏ gập ghềnh sông mê...
Thích Tánh Tuệ
Comments
Post a Comment