Kiếp Sau
KiếpSau
Đêm qua em nằm mơ
Mẹ đem em gả chồng
Cho một chàng thi sĩ
Số chàng rất long đong
Hai vợ chồng làm thơ
Trong một gian lều cỏ
Mái dột mái cứ dột
Làm thơ vẫn làm thơ
Thơ chàng dán trên vách
Thơ em che trời mưa
Một đàn con tám đứa
Lớn lên chỉ mê thơ
Ngoài vườn đầy hoa nở
Trong lòng ngập mộng mơ
Cửa lều thường không khép
Nên Xuân đến bốn mùa
Mặc người đời mua bán
Mặc cuộc đời hơn thua
Cả nhà làm thi sĩ
Nên nghèo xác nghèo xơ
Em cầu cùng thượng đế
Kiếp sau có lấy chồng
Xin lấy chàng thi sĩ
Dầu biết chàng tay không...
Trần Mộng Tú
Ghét ...Anh !
Người ta mơ đến kiếp sau
Em
đây mơ chỉ kiếp này ...không xong!
Đúng là trời ghét má hồng
Còn anh có
ghét em không, hở chàng ?
Chàng rằng em tính bướng, gàn
Ghét em thêm
mệt, thương càng mệt hơn
Cho nên anh mới ôm đờn
Tình tang tang tính giận
hờn thiệt lâu
Em mong tuyết phủ một màu
Để anh lạnh suốt đêm thâu, mới
vừa !
Ghét anh từ sáng đến trưa
Ghét anh từ lúc hôm xưa đến giờ
Ghét anh ghét tận trong mơ
Ghét anh em ghét giả vờ làm thinh
Ghét
anh không chịu thèm nhìn
Ghét anh ghét tới trăm nghìn đêm luôn !
Giá
trời không có mưa tuôn
Thì em không có giọt buồn ...
...Ghét ...Anh
!!!
07/03/2010
Comments
Post a Comment