Tháng Chín về với ai ?



Tháng Chín em về không?

Tháng Chín vào Thu lá rụng đầy,
Trời cao, cao lắm một tầng mây.
Mây bay qua núi rồi qua biển,
Tưởng đã như quên tới chốn này.

Ở chốn này dòng sông lặng im,
Lưa thưa bến vắng khói sương chìm.
Trang thơ nhạt gót chân mùa Hạ,
Anh lật qua mà nhói trái tim.

Bởi thiếu em niềm vui cũng phai,
Ôi chao anh nhớ tóc em dài.
Con đường thơ mộng ngày xưa đó,
Còn ấm lòng anh ánh nắng mai.

Tuổi ngọc hồn nhiên áo lụa đào,
Liễu gầy vương dáng nét thanh tao.
Thoảng bên tai tiếng đời sâu lắng,
Biển cả mênh mông sóng bể trào.

Buổi sáng anh nhìn những giọt sương,
Long lanh trên lá cuối khu vườn.
Sương tan, lá rụng nào ai biết,
Em có buồn không em dễ thương?

Gió phương xa chuyển kéo mây về,
Nơi chốn nào em đang mải mê.
Anh gối đầu trên thung lũng nhớ,
Ấm lên hơi thở lúc em kề.

Sẽ đến ngoài hiên những trận mưa,
Tâm tư xao động lúc giao mùa.
Em không là áng mây tan, tụ,
Bất chợt như là mưa buổi trưa.

Lại khiến cho lòng anh ngẩn ngơ,
Ðây con phố vắng vẫn anh chờ.
Có chia ly mới còn mong gặp,
Da diết đầy thêm mỗi ý thơ.

Tháng Chín vào Thu lá rụng nhiều,
Anh nhờ cơn gió gởi lời yêu.
Mây bay bay cuối trời phiêu lãng,
Hãy nhé giùm anh nói một điều.

Êm dịu vầng trăng thanh giữa đêm,
Soi cây cổ thụ nép bên thềm.
Chớm Thu anh góc đời hiu quạnh,
Tháng Chín em về không hỡi em?
Nguyễn Phan Nhật Nam





Bải tháng 9... viết vội

Tháng 9 ... ngồi đếm những mùa qua
Đếm những nụ cười ... đếm xót xa
Mười ngón tay khô ... gầy như tuổi
Chẳng giữ được em: giấc mơ ngà

Tháng 9 ... hiu hắt giọt mưa rời
Có phải mi em nước mắt rơi
Đời vẫn phôi pha màu trăng lạnh
Thèm ấm môi em ... ru giấc đời

Tháng 9 ... bóng đổ dài trên đường
Chiều về man mác vệt sầu vương
Lòng muốn bay theo từng cánh lá
Theo con gió thoảng ... về ... viễn ... phương
x__x




 Tháng Chín

Tháng Chín mừng ai thêm tuổi đời
Vẫn còn say đắm bước rong chơi
Vẫn tha thiết ngóng mùa Thu tới
Cảm xúc vẫn đầy khi lá rơi

Tháng Chín mùa Thu lại về qua
Gợi nhớ thương xưa vẫn mặn mà
Từng giọt sương rơi rơi trên lá
Chợt nóng môi ai lệ nhạt nhoà

Tháng Chín mỗi chiều ngắm hoàng hôn
Từng tia nắng nhạt rớt vào hồn
Chiếc lá trên cành như run rẩy
Níu chút nắng chiều có buồn không ?

Tháng Chín vội viết mấy vần thơ
Sợ ở phương xa có kẻ chờ
Một bài gõ thành ra ... một ... bải
Hỏi Thu như vậy có ai hơn !

Tháng Chín xin người hãy thương yêu
Quê Mẹ thương đau đã quá nhiều
Quá khứ đau thương hằn tâm trí
Một mãnh dư đồ sắp bị thiêu .

Tháng Chín Thu về ai nhớ ai
Một năm có đến bốn mùa dài
Cớ sao vẫn mong chờ tháng Chín
Hỏi Thu như vậy đúng hay sai ???

Tháng Chín thưởng thức rất nhiều thơ
Thơ nào cũng hay đến bất ngờ
Có lẽ nhờ Thu mang xúc cảm
Người người hý hoáy sống trong mơ

Tháng Chín phương xa đã lạnh rồi
Có ai ngóng đợi nhớ viền môi
Uống cạn ly đầy cho ấm lại
Một trời hoa mộng chẳng đơn côi

22/09/2013





Comments

Popular posts from this blog

Wow, Is the sun smiling at us?

Hãy Nhìn Lại Xuân Qua - Cố Đô Yêu Dấu

Bruce Diaso