:-) 00000000 :-)
Tập Tành Tự Thán
Bao lần nghe giảng chữ KHÔNG
Nhưng con vẫn thấy Có hoài là sao ?!
Tuồng đời như giấc chiêm bao
Mà tâm con cứ ba đào sóng xô !
Nhiều lần suy nghĩ hàm hồ
Nếu như ... chết được, ô hô ... sướng rồi!
Mọi chuyện như áng mây trôi
Không còn lội ngược dòng đời trầm luân !
Tử thần xuất hiện cười gằn:
Mi đúng là đứa ... tâm thần chẳng sai!
Học KHÔNG, chấp CÓ hoài hoài
Giờ còn bày đặt bi ai trốn đời ?
Gốc si mê nặng thì thôi!
Ta không muốn bắt tên tồi như mi
Đúng là đứa chẳng ra gì
Vậy mà từng bảo ... gan lì như ai ?
Chuyện nhỏ chút xíu ...khóc dài
Mi coi nó lớn hơn ... hai toà nhà
Ê, toà nhà cũng sập đó nha
Chuyện mi con cỏn như là kiến thôi!
Kiến cắn chút xíu, ừ đau!
Ngàn con nó cắn thì sao, tử thần ?
Tử thần tức giận nổi sân
Ta đang nói chuyện, dám gân cổ gào ?
Chẳng biết trên dưới, thấp cao
Đúng là đáng bị ba đào sóng xô
Cho bỏ cái tật hàm hồ
Ham ăn, ham nói, ham vô ... quan tài!
Chữ KHÔNG lại bỏ ngoài tai
Tạc dạ chữ CÓ tự đài thân tâm
Dù mi nghe giảng vạn lần
Cũng không ngộ được Sắc Không là gì!
Rõ là tăm tối, ngu si
Thêm tật lý sự như ri, được gì ?!
Thà rằng chết quách như ... Thi ***
Thì còn thiên hạ thầm thì hát ca
Còn hơn sống cõi ta bà
Mà cứ đòi phải như là cõi tiên!
Ta bà là chổ ưu phiền
Trần gian là chốn triền miên khổ sầu
Hay hỏi mi đến từ đâu
Từ đâu mi đến từ đâu mi về
Nhưng mi thì quá u mê
Làm sao mi biết đi về từ đâu
Từ đâu là chổ ban đầu
Nơi nào là chốn không vào tử sinh
Tụng hoài Bát Nhã Tâm Kinh
Vẫn không sáng tỏ,
thiệt tình ...
đồ ... ngu!
Dứt lời biến mất cái vù
Mình tôi ngơ ngẩn lù mù trong đêm
Trong đêm không một ánh đèn
Bất chợt nhìn thấy bên thềm sáng trăng
Nhìn lên thấy rõ chị Hằng
Thì ra chị bị mây vần vũ che
Mây tan ...
... trăng sáng
... đêm hè
Không gian vắng lặng ...
... chẳng nghe
... được gì !
À ...
Có tiếng gió ...
... vu vi !!!
2/2014
CÓ BÙN MỚI CÓ SEN
– Khi bạn muốn buông xuôi vài thứ, bạn nên đọc 2 câu chuyện dưới đây. Hy vọng, nó sẽ giúp ích được cho bạn điều gì đó.
Câu chuyện 1:
Một cô gái đến tìm một nhà sư, cô hỏi:
- Thưa thầy, con muốn buông một vài thứ mà không thể, con mệt mỏi quá.
Nhà sư đưa cho cô gái 1 cốc nước và bảo cô cầm, đoạn ông liên tục rót nước sôi nóng vào cốc,nước chảy tràn ra cả tay, làm cô bị phỏng,cô buông tay làm vỡ cốc.
- Thưa thầy, con muốn buông một vài thứ mà không thể, con mệt mỏi quá.
Nhà sư đưa cho cô gái 1 cốc nước và bảo cô cầm, đoạn ông liên tục rót nước sôi nóng vào cốc,nước chảy tràn ra cả tay, làm cô bị phỏng,cô buông tay làm vỡ cốc.
Lúc này nhà sư từ tốn nói:
- Đau rồi tự khắc sẽ buông!
.
.
Vấn đề là, tại sao phải đợi tổn thương thật sâu rồi mới buông?
Câu chuyện 2:
Một chàng trai đến tìm nhà sư , anh hỏi:
-Thưa thầy con muốn buông xuôi vài thứ nhưng con do dự quá, con mệt mỏi vô cùng.Nhà sư đưa anh ta 1 cái tách và bảo anh cầm, đoạn ông rót đầy tách trà nóng vừa mới pha xong.Chàng trai nóng quá nhưng anh vẫn không buông tay mà chuyển từ tay này sang tay kia cho đến khi nguội đi rồi uống và cảm nhận thấy rất ngon.
Lúc này nhà sư từ tốn nói:
- Cứ đau là buông thì con đã bỏ lỡ những cái tốt đẹp sau đó rồi!
Vấn đề là tại sao cứ đau là phải buông trong khi còn có thể làm cho nó tốt đẹp lên...
Bài học rút ra: Trong cuộc đời vốn phức tạp này, chỉ có ta mới biết lúc nào nên cầm lên & bỏ xuống chuyện của chính mình.
-Thưa thầy con muốn buông xuôi vài thứ nhưng con do dự quá, con mệt mỏi vô cùng.Nhà sư đưa anh ta 1 cái tách và bảo anh cầm, đoạn ông rót đầy tách trà nóng vừa mới pha xong.Chàng trai nóng quá nhưng anh vẫn không buông tay mà chuyển từ tay này sang tay kia cho đến khi nguội đi rồi uống và cảm nhận thấy rất ngon.
Lúc này nhà sư từ tốn nói:
- Cứ đau là buông thì con đã bỏ lỡ những cái tốt đẹp sau đó rồi!
Vấn đề là tại sao cứ đau là phải buông trong khi còn có thể làm cho nó tốt đẹp lên...
Bài học rút ra: Trong cuộc đời vốn phức tạp này, chỉ có ta mới biết lúc nào nên cầm lên & bỏ xuống chuyện của chính mình.
Comments
Post a Comment