Tôi Vẫn Nợ Em Một Lời Xin Lỗi
Tôi Vẫn Nợ Em Một Lời Xin Lỗi
Tôi vẫn nợ em một lời xin lỗi
Dấu trong lòng từ buổi bước lên xe
Thơ tôi viết bao lần không dám gởi
Chuyện tình buồn năm tháng lớn khôn theo
Em tội nghiệp như cành me trụi lá
Hạt sương khuya nuôi ngọn cỏ sân trường
Đêm tháng sáu, mưa có làm em nhớ
Đêm mưa nào, tôi bỏ trốn quê hương
Em ở lại sắc hương tàn phấn rũ
Thời xuân xanh qua rất đổi vô tình
Em có khóc khi mỗi mùa thu tới
Lá thu vàng rơi xuống tuổi điêu linh
Giờ tạm biệt tôi ngại ngùng không nói
Không dám nhìn đôi mắt nhỏ thơ ngây
Em đâu biết giữa cuộc đời giông tố
Tôi chỉ là một chiếc lá khô bay
Đau nhức chảy theo dòng thơ tôi viết
Thu Bồn ơi, trăng nước có còn chăng
Tôi lận đận sớm chiều lo cơm áo
Ngoảnh mặt nhìn bến cũ gió mưa giăng
Tôi vẫn nợ em một lời xin lỗi
Nợ quê hương một chỗ đất chôn nhau
Nợ cha mẹ nỗi nhọc nhằn khuya sớm
Tôi nợ tôi mộng ước thuở ban đầu.
thơ Trần Trung Đạo
nhạc & trình bày dzuylynh
www.box.com/s/58ha40alpcndz9fsbj2h
Nợ
Đã sinh làm kiếp con người
Hỏi ai không vác ... nợ đời ... hai vai ?
Nợ Cha Mẹ hình hài chưa trả
Chín tháng tròn Mẹ đã cưu mang
Sanh con đau khổ muôn vàn
Nuôi con vất vả, chẳng than một lời
Ơn Cha Mẹ sánh bằng trời biển
Công sinh - dưỡng vĩnh viễn khắc ghi
Ngày nay có được những gì
Là do Cha Mẹ đã thi ân mình
Nợ Đất nước, Gia đình, Bạn hữu
Nợ Thầy Cô quê cũ thân thương
Nợ Anh, nợ Chị mở đường
Vào nơi sinh tử làm gương cho đời
Nợ em bé nụ cười vàng ngọc
Mắt long lanh, miệng đọc ê a
Em mong có một mái nhà
Gia đình ấm cúng, chan hoà yêu thương
Nợ anh nhé, tình vương lận đận !
Lời thơ buồn, pha lẫn dấu yêu
Đời em trót nợ qúa nhiều
Mang thêm nợ nữa .... xế chiều ... chưa trả xong !!!
Đã sinh làm kiếp con người
Hỏi ai không vác ... nợ đời ... hai vai ?
Nợ Cha Mẹ hình hài chưa trả
Chín tháng tròn Mẹ đã cưu mang
Sanh con đau khổ muôn vàn
Nuôi con vất vả, chẳng than một lời
Ơn Cha Mẹ sánh bằng trời biển
Công sinh - dưỡng vĩnh viễn khắc ghi
Ngày nay có được những gì
Là do Cha Mẹ đã thi ân mình
Nợ Đất nước, Gia đình, Bạn hữu
Nợ Thầy Cô quê cũ thân thương
Nợ Anh, nợ Chị mở đường
Vào nơi sinh tử làm gương cho đời
Nợ em bé nụ cười vàng ngọc
Mắt long lanh, miệng đọc ê a
Em mong có một mái nhà
Gia đình ấm cúng, chan hoà yêu thương
Nợ anh nhé, tình vương lận đận !
Lời thơ buồn, pha lẫn dấu yêu
Đời em trót nợ qúa nhiều
Mang thêm nợ nữa .... xế chiều ... chưa trả xong !!!
11-09-2009
Comments
Post a Comment