Vô thường ...


Chút tình cho em

Mây trời ãm đạm buồn trong
Nỗi buồn chợt đến đôi dòng nhớ ai
Đường đời lặng lẻ trôi dài
Bâng khuâng gợi nhớ chuỗi ngày khó quên

Lúc hờn nhỏ khóc bao đêm
Anh nào hay biết càng thêm hững hờ
Đắng môi lệ đẫm nàng chờ
Hạ dòng nhật ký tình thơ xót lòng

Vì sao tạo hoá bất công !
Trao tình lại cướp người không trở về
Còn chăng mãnh đất bên lề
Gói đầu ấp ủ vai kề mộ bia

Hồn người lạnh buốt bên kia
Ta thèm sưởi ấm chia lìa tại sao ?
Ông trời gầm thét trên cao
Mưa rơi thấm đất ta nào bận tâm

Ôm người nhắn nhủ thì thầm
Chút tình xót lại thăng trầm thở than
Em à dương ấm ta mang
Sưởi hồn âm lạnh tình nàng có ta

CM

 
Chữ tình trong cõi ta bà
Dẫu thương cho lắm cũng là phân ly
Đường đời thôi chẳng còn chi
Âm dương cách trở tình si gởi người

Vô thường vậy đó ...ai ơi !
Người đi kẻ ở hai nơi lạnh lùng
Nàng đà về chốn âm cung
Chàng còn nhớ mãi tình chung thuở nào !

Đọc thơ lòng cũng nao nao
Suy cùng nghĩ tận tình nào cũng tan
Khói nhang quyện lấy tiếng đàn
Mang lời thơ gởi tặng nàng đã xa !

Gục đầu hát bản tình ca
Tim đau buốt giá vì ta mất người
Thế gian thiên hạ vẫn cười
Riêng chàng thổn thức nhớ người cõi âm !

Người đi vẫn ấm mộ phần
Dương gian chàng mãi ân cần nhớ thương !

02/06/2009
 
 




 

 

Comments

Popular posts from this blog

Wow, Is the sun smiling at us?

Hãy Nhìn Lại Xuân Qua - Cố Đô Yêu Dấu

Bruce Diaso