Thơ Võ Trung Hiếu

 
Dự cảm
Rồi sẽ có một ngày con ạ
Báo đăng tin tàu Việt Nam bị tàu nước lạ bắn chìm
Lúc ấy con và lũ bạn con sẽ làm gì nhỉ ?
Xuống đường gào lên hay ngồi thiền lặng im ?

 
Rồi sẽ có một ngày
Báo đăng tin một công ty bên đại lục hay Hồng Công
Đã trúng thầu dự án khu đất thân yêu nơi gia đình con đang ở
Con có cảm thấy bất an hay dự cảm điều gì đáng sợ ?
Con có đành khoanh tay ngồi yên ?
 
Rồi sẽ có một ngày
Con chợt thấy bản đồ thành phố Saì Gòn thân yêu
Không còn những con đường mang tên Ngô Quyền, Yết Kiêu,
Quang Trung, Bà Trưng, Bà Triệu
Thay vào đó là những cái tên Vương, Tôn, Lý, Quách, Giả,
Ưng, Uông, Liễu …
Con sẽ đau nhói thẫn thờ hay chỉ ngồi há hốc ngạc nhiên ?
Ba không biết có sống đủ lâu để cùng con nhìn thấy những bình minh
Nhìn thế hệ của ba và con làm thế nào mà giữ nước
Làm thế nào mà chặn quân xâm lược
Khi chúng không chỉ có vũ khí, quân đội, tình báo, vệ tinh,
truyền thông, học thuyết
Mà còn thừa mứa đô-la để thắng những gói thầu
Và muôn vàn mưu ma chước quỷ thâm sâu
Để đưa mọi thứ trên đất nước này vào vòng u mê kiềm toả
 
Rồi sẽ có một ngày con ạ
Xem thời sự trên tivi và phải nhói lòng
Ba chẳng đùa đâu con có biết không …
Một đất nước lặng im là một đất nước hôn mê
Một dân tộc lặng im là một dân tộc chết
 
Võ Trung Hiếu
 
 
 MỘNG DU 
 

Tôi đi ra phố
Gặp người giành nhau từng chút vỉa hè
Gặp người tranh nhau từng vệt bánh xe
Gặp người chửi nhau một lần va quệt
Gặp người sừng sộ chỉ vì ánh mắt

Tôi đi vào nhà
Gặp những bàn ghế chẳng mấy ai ngồi
Gặp những bữa cơm nuốt cho qua bữa
Gặp những cặp mắt nhìn nhau nghi ngờ
Gặp những câu nói nửa vời lập lờ
Gặp những đôi tay buông thõng thờ ơ

Tôi đi lên mạng
Gặp lũ trẻ con tiệc tùng hẹn hò
Gặp những con cáo chơi trò giả vờ
Gặp kẻ hám danh, gặp người thích đùa
Gặp kẻ phố thị chê người quê mùa
Gặp những người già buồn chuyện thế sự
Gặp bao kẻ sỹ đau đáu ngồi chờ
Gặp thi nhân trút đắng cay vào thơ

Tôi đi ra biển
Gặp những làng chài đìu hiu lam lũ
Gặp những mành lưới rách vá loang lổ
Gặp những con thuyền chỏng chơ đáy gỗ
Gặp những quầng mắt mong người thương về
Gặp những ánh sao ngoài khơi lấp lánh
Gặp tiếng sóng dữ ở ngoài xa kia ...

Tôi đi qua tôi
Chỉ gặp nói cười, đâu rồi hồn vía ?
Tôi vẫn đang tỉnh hay đang nằm mơ
Mà sao có lắm điều không rõ nghĩa ?

Tôi ngồi tự hỏi
Ai đã làm gì những người quanh tôi
Mà họ ích kỷ, xu thời, vô cảm ?
Ai đã làm gì những người đương thời
Mà họ chỉ nói những điều u ám ?

Tôi nhắm mắt thấy mình đang mộng du
Mang bao câu hỏi thả vào tiềm thức
Ngoài kia bãi biển có con dã tràng
Xe câu trả lời mấy ai hiểu được ...

22.7.2012

Võ Trung Hiếu
  


THẾ SỰ
 
Tôi nhắc đến chính trị
Đồng nghiệp tán theo vài câu rồi lảng sang chuyện khác
Nhầm chỗ rồi tôi ạ
Có người ví chính trị là con đĩ
Mà chuyện ấy ai đem vào office bao giờ
Không cẩn thận có ngày vạ miệng

Tôi nhắc đến biển Đông
Bạn tôi nghệch mặt khi nghe về Gạc Ma
Bạn tôi ngẩn ngơ khi nghe về hải chiến Hoàng Sa năm 1974
Bao nhiêu con người ngã xuống giữa trùng vây
Sách giáo khoa không nhắc
Đài báo hiếm thấy đưa tin
Nhưng lịch sử sống mãi vì viết bằng máu xương
Lẽ nào sách không nói, đài báo không đưa
Thì chúng ta có quyền thờ ơ không biết?

Tôi kể em tôi nghe về nước Việt
Từng có hoàng đế Quang Trung
Chiến tích một thuở lẫy lừng
Đánh trăm trận là trăm trận thắng
Cho dù kẻ địch là phương Nam hay phương Bắc
Đánh thắng trận rồi bàn ngay chuyện ngoại giao
Thế nước vận nước có lúc thấp cao
Nhưng lãnh thổ thiêng liêng
Quyết không để ngoại bang lớn nhỏ nào xâm phạm ...

Bạn tôi nghe và lặng im
Em tôi xem chừng cũng se se đồng cảm
Đồng nghiệp tôi nghe xong nhìn xa xăm lãnh đạm
Đủ cho tôi cảm nhận nỗi buồn ...

Thời buổi này nhìn có vẻ bình yên
Nếu chúng ta đừng đọc báo, nghe đài và đừng quan tâm thời sự
Nếu chúng ta chỉ chăm chú mưu sinh, nhà-xe-áo-quần, cơm ngày ba bữa
Và dõi mắt theo những gameshow tivi vui vẻ suốt tuần
Nếu chúng ta cầm chứng minh nhân dân
Mà ngờ ngợ chuyện mình còn tổ quốc
Mà ngờ ngợ chuyện cha ông ngày trước
Mà ngờ ngợ có một dòng máu Việt
Đang chảy trong tim từ thuở các vua Hùng ...

Tôi nhìn thấy những đám đông
Lặng im chìm giữa sắc-không sự đời
Tôi nhìn thấy những con người
Cũng hít thở, cũng nói cười, cũng như ...

Giá gì biển cũng vô tư
Và đừng có sóng dữ từ phía xa ...

27.7.2012

Võ Trung Hiếu
 
 


Comments

Popular posts from this blog

Wow, Is the sun smiling at us?

Hãy Nhìn Lại Xuân Qua - Cố Đô Yêu Dấu

Bruce Diaso