Lục Bát Giấc Mơ Tiên
Đêm qua ngủ giấc thật dài
Chiêm bao chợt thấy...Tiên bay về Trời
Bất ngờ Tiên bị...hụt hơi
Thế là Tiên phải chơi vơi...giữa đường
Bỗng đâu cơn gió Vô Thường
Bao vây bốn hướng...chặn đường của Tiên!
Tiên buồn, than thở triền miên
Gió kia quái ác chẳng phiền mảy may
Lạnh lùng gió thổi...Tiên bay
Về nơi vô định...loay hoay...một mình!
Chiêm bao chợt thấy...Tiên bay về Trời
Bất ngờ Tiên bị...hụt hơi
Thế là Tiên phải chơi vơi...giữa đường
Bỗng đâu cơn gió Vô Thường
Bao vây bốn hướng...chặn đường của Tiên!
Tiên buồn, than thở triền miên
Gió kia quái ác chẳng phiền mảy may
Lạnh lùng gió thổi...Tiên bay
Về nơi vô định...loay hoay...một mình!
Một mình trong cõi lặng thinh
Tiên ngồi nhớ lại....hành trình thế gian
Thế gian lắm cảnh trái ngang
Thế gian lắm cảnh phủ phàng, đắng cay
Thế gian cũng lắm người tài
Thế gian cũng lắm...kẻ say-người khờ!
Thế gian lắm kẻ thờ ơ
Trước bao bất hạnh, mãnh đời khổ đau
Thế gian nhiều kẻ thương nhau
Ngỡ rằng chung cuộc....ngờ đâu đổi dời!
Thế gian nhiều kẻ tả tơi
Nhưng lòng đầy ắp những lời vàng son!
Thế gian: yếu mất, mạnh còn
Thế gian là chốn mãi còn chiến tranh
Đời người ngắn ngủi, mong manh
Người đời vẫn thích tự mình...hành nhau!
Tranh giành quyền lực, áo bào
Gây bao thảm cảnh, máu đáo...tuôn rơi!
Mặc ai thống khổ...khắp nơi
Lòng tham không đáy chẳng vơi bao giờ.....
Bao giờ gặp lại nàng thơ
Để Tiên nhắn gởi chữ "Chờ" nơi đây!
Huỳnh tuyền chẳng thấy áng mây
Bồng lai tiên cảnh bao vây nơi nào?
Gió mưa vẫn mãi thét gào
Lòng Tiên vẫn mãi dâng trào nhớ thương!
Xin ông: ngọn gió Vô Thường
Chớ nên chia cắt đôi đường phân ly
Để Tiên tiếp tục làm..thi
Để Tiên ôm chữ Biệt Ly về Trời!
Tiên ngồi nhớ lại....hành trình thế gian
Thế gian lắm cảnh trái ngang
Thế gian lắm cảnh phủ phàng, đắng cay
Thế gian cũng lắm người tài
Thế gian cũng lắm...kẻ say-người khờ!
Thế gian lắm kẻ thờ ơ
Trước bao bất hạnh, mãnh đời khổ đau
Thế gian nhiều kẻ thương nhau
Ngỡ rằng chung cuộc....ngờ đâu đổi dời!
Thế gian nhiều kẻ tả tơi
Nhưng lòng đầy ắp những lời vàng son!
Thế gian: yếu mất, mạnh còn
Thế gian là chốn mãi còn chiến tranh
Đời người ngắn ngủi, mong manh
Người đời vẫn thích tự mình...hành nhau!
Tranh giành quyền lực, áo bào
Gây bao thảm cảnh, máu đáo...tuôn rơi!
Mặc ai thống khổ...khắp nơi
Lòng tham không đáy chẳng vơi bao giờ.....
Bao giờ gặp lại nàng thơ
Để Tiên nhắn gởi chữ "Chờ" nơi đây!
Huỳnh tuyền chẳng thấy áng mây
Bồng lai tiên cảnh bao vây nơi nào?
Gió mưa vẫn mãi thét gào
Lòng Tiên vẫn mãi dâng trào nhớ thương!
Xin ông: ngọn gió Vô Thường
Chớ nên chia cắt đôi đường phân ly
Để Tiên tiếp tục làm..thi
Để Tiên ôm chữ Biệt Ly về Trời!
09-10-2007
Comments
Post a Comment