Chung Một Niềm Đau
Man Mác
Em đã kết rồi chữ luyến thương
Hay em lại kết chữ vô thường
Kìa bao nhung nhớ tràn lên sóng
Theo bóng em về tận viễn phương ...
Em nối câu thơ về xứ lạ
Mà nghe sừng sững chữ ly phân
Đường xa xôi quá, em nào biết
Thơ ngắn làm sao đổi bước chân ... ?
Em dệt câu thơ sầu vạn cổ
Ô hay loài chữ cũng điêu linh
Vì sao em giấu trong hương sắc
Một chút gì đau của chuyện mình ...
Ta uống câu thơ buồn biệt xứ
Sao mùi chữ nhạt giống hoàng hôn
Hồn quê hương ngậm ngùi man mác
Thơ vắng em rồi rượu đắng hơn ...
Nhược Thu
Chung Một Niềm Đau
Em đã vướng vào chữ luyến thương
Và cũng đắm say thuyết vô thường
Anh hãy nhìn xem bao con sóng
Vỗ tận vào bờ ... ắt tỏ tường
Em gởi câu thơ về xứ lạ
Có người cảm nhận có người không
Em đâu dám mộng làm con sóng
Trải lòng hoà với biển mênh mông
Em dệt câu thơ sầu một nửa
Nửa kia em gởi vào hư không
Vậy mà cũng có người chụp được
Đan thơ vào lá ... thả xuôi dòng !
Anh đã bao lần quên quá khứ
Để nhìn đăm đắm ở tương lai
Nhưng đâu xoá được trong tiềm thức
Năm tháng hằn sâu thuở bị đày
Em cũng buồn theo Người thuở đó
Chạnh lòng cảm nhận được niềm đau
Những ngày mây phủ đầy mưa gió
Rừng hoang hẳn cũng phải lệ trào !
Em đã vướng vào chữ luyến thương
Và cũng đắm say thuyết vô thường
Anh hãy nhìn xem bao con sóng
Vỗ tận vào bờ ... ắt tỏ tường
Em gởi câu thơ về xứ lạ
Có người cảm nhận có người không
Em đâu dám mộng làm con sóng
Trải lòng hoà với biển mênh mông
Em dệt câu thơ sầu một nửa
Nửa kia em gởi vào hư không
Vậy mà cũng có người chụp được
Đan thơ vào lá ... thả xuôi dòng !
Anh đã bao lần quên quá khứ
Để nhìn đăm đắm ở tương lai
Nhưng đâu xoá được trong tiềm thức
Năm tháng hằn sâu thuở bị đày
Em cũng buồn theo Người thuở đó
Chạnh lòng cảm nhận được niềm đau
Những ngày mây phủ đầy mưa gió
Rừng hoang hẳn cũng phải lệ trào !
24- 04-2012
Comments
Post a Comment