MU4E


Giấc Mơ Tiên...






Đêm qua ngủ giấc thật dài
Chiêm bao chợt thấy...Tiên bay về Trời
Bất ngờ Tiên bị...hụt hơi
Thế là Tiên phải chơi vơi...giữa đường
Bỗng đâu cơn gió Vô Thường
Bao vây bốn hướng...chặn đường của Tiên!
Tiên buồn, than thở triền miên
Gió kia quái ác chẳng phiền mảy may
Lạnh lùng gió thổi...Tiên bay
Về nơi vô định...loay hoay...một mình!
 
Một mình trong cỏi lặng thinh
Tiên ngồi nhớ lại....hành trình thế gian
Thế gian lắm cảnh trái ngang
Thế gian lắm cảnh phủ phàng, đắng cay
Thế gian cũng lắm người tài
Thế gian cũng lắm...kẻ say-người khờ!
Thế gian lắm kẻ thờ ơ
Trước bao bất hạnh, mãnh đời khổ đau
Thế gian nhiều kẻ thương nhau
Ngỡ rằng chung cuộc....ngờ đâu đổi dời!
Thế gian nhiều kẻ tả tơi
Nhưng lòng đầy ắp những lời vàng son!
Thế gian: yếu mất, mạnh còn
Thế gian là chốn mãi còn chiến tranh
Đời người ngắn ngủi, mong manh
Người đời vẫn thích tự mình...hành nhau!
Tranh giành quyền lực, áo bào
Gây bao thảm cảnh, máu đáo...tuôn rơi!
Mặc ai thống khổ...khắp nơi
Lòng tham không đáy chẳng vơi bao giờ.....
 
Bao giờ gặp lại nàng thơ
Để Tiên nhắn gởi chữ "Chờ" nơi đây!
Huỳnh tuyền* chẳng thấy áng mây
Bồng lai tiên cảnh bao vây nơi nào?
Gió mưa vẫn mãi thét gào
Lòng Tiên vẫn mãi dâng trào nhớ thương!
Xin ông: ngọn gió Vô Thường
Chớ nên chia cắt đôi đường phân ly
Để Tiên tiếp tục làm..thi
Để Tiên ôm chữ Biệt Ly về Trời!

09/10/07
*Huỳnh Tuyền hay là Quỳnh Tiền, Huỳnh Tiền dzị ông Thầy?

Hỏi....không đúng chổ hay sao?
Mà...người ta chẳng thèm trao...trả lời
Giận gì...thì nói....ai ơi!
Làm thinh như vậy để khơi....nổi sầu?!
Thôi thì...xin lỗi...đôi câu
Để ai ai cũng chẳng...rầu, chẳng đau!
Mong rằng hỏng có....càu nhàu
Mần thơ trở lại kẻo...hư hao đời!

09/10/07


Giận thì hỏng giân... nâu ơi
Chỉ tại thi hứng dạo chơi "suối vàng"
"Hoàng Tuyền" tiếng Hán rõ ràng
Chỉ vì kỵ húy Nguyễn Hoàng
Hoàng/huỳnh đọc trại cho chàng "chúa" dzui
Hỏi cho có chiện dzậy thui
Nâu mà hỏng biết tôi cùi...hai tay
09/10/07


"Ông nào" giải đáp...thiệt hay!
Thì ra "ông đó" là....Thầy của em
Nguyễn Hoàng: em mới biết thêm
Ai không giải thích...màn đêm vẫn còn
Huỳnh Tuyền em mãi...lon ton
Tìm ra "tiểu sử" chắc là....còn khuya!
Bởi vậy em thích tía lia
Cho nên em muốn....chung chia...thơ...tình!
Ai ơi xin chớ làm thinh
Em đây sẽ...chết...thình lình đó nha!
Nếu như sự việc...xẩy ra
Ai ơi ai có tà tà nhớ em?! 


 
 Nhớ em... anh nhớ..."hủ hèm"...sướng hơn!
Úi chòy...anh thiệt...bất nhơn
Nhớ em hỏng nhớ...nhớ chi "hủ hèm"
"Hủ hèm" hỏng biết..."lèm" thơ
Em đây còn biết....ngẩn ngơ....nhớ...người!

********
Ai ơi hãy nói đắm say
Xin ai chớ nói....."hai tay bị cùi"
Đọc xong em cũng...rất vui 
Đêm qua đi ngủ....nhớ...."cùi hay tay"
Làm ai nhắm mắt...cười...hoài
Phen này có kẻ cái tay bị "cùi"
Mong rằng ai hỏng bị...xui
Nói ngay giờ...độc...tối thui...cuộc đời
Đôi tay quý lắm ai ơi
Đừng nên nói dzị...tả tơi lòng nàng!
Tập thơ vừa được chục trang
Chớ nên để nó dở dang chuyện tình
Còn tay mới thấy...bình minh
Còn tay mới đọc được...tình của ai
Tay ai để viết...để...type
Tay ai để "gỏ" giải bày nhớ thương!
Hãy cẩn thận..chớ coi thường!
Em còn mong đợi....Mười Thương...tỏ bày
Và còn.....Mười Nhớ....đắm say
Tập thơ mới tạm đủ đầy mà thôi!
Ai ơi em nhớ ai rồi
Làm sao giải tỏa....bồi hồi...đây Ta?
Thôi đành tiếp tục "nhẩn nha"
Vài trang...thi phú... chắc là...ok
10/10/07


Lỡ...anh bị mắc phong cùi
Hỏi...Tiên còn có ngọt bùi...tay trao?
Lỡ anh...mang bịnh...ho...lao
Môi Tiên còn tiếng ngọt ngào...yêu thuơng?
Lỡ anh mắc chứng..... ......đường
Hỏi Tiên còn dám phố phường...vai bên?
Nếu anh bị nổi...lang...ben
Thì tình yêu có về trên môi hiền?
Nếu anh bị...lác...đồng tiền
Thì....anh phải...gãi triền miên...đúng rồi
Thì tiên...còn có thương tôi?
Thì tiên còn có bồi hồi...tim mơ?
Thì tình còn có nên thơ?
Hãy tình...sẽ tới...doctor...tìm nhau???
10/10/07

Duyên Tình Lỡ...

Nghe qua Tiên cũng phát...rầu
Người chi mà lỡ...từ đầu đến chân
Tưởng tượng...gai óc...nổi rần
Chắc là số kiếp Tiên...phần lao đao!
Lỡ gì cũng chẳng...có sao
Bởi vì đã có nhiều cao doctor
Bệnh gì cũng trị hết cơ!
Chỉ e mắc chứng...lỡ tơ duyên tình!
Lỡ này bộc phát ...thất tình
Lỡ này mới thật thình lình...tim đau
Tim đau mang cả hồn đau
Hồn đau mới thấm, mới hư hao đời!
Dẫu cho bác sĩ đến nơi
Cũng đành phải thốt: hỡi ơi chữ Tình
Làm sao trị bịnh anh ơi!
Thôi rồi...phải gởi đến nơi...tuyền đài
Để nằm chờ đến...kiếp mai
Mong rằng quân tử có ngày...ghé thăm
Thuyền quyên sẽ nói thì thầm:
Anh ơi....em cũng...lỡ nhầm.... yêu anh!


Em đã yêu thơ tự thuở nào
Để mình vơi bớt những lao đao
Để em vơi bớt bao niềm nhớ
Để được cùng ai bớt hư hao

Anh hỡi rằng anh có nhớ chăng
Kiếp trước duyên ta đã ngại ngần
Kiếp này lạc lõng nơi dương thế
Để chút tình vương mãi phân vân!
12/10/07



Mênh mông biển hát gọi đời nhau
Im nghe tiền kiếp trở niềm đau
Sóng xô cuộc đời vào luân lạc
Sẽ hẹn luân hồi đợi mùa sau
U uẩn câu thơ từ hư ảo
Fương xa giúp vá đời lao đao
Ôm đàn hát bài ca hoài vọng 
Ru đời quên hết niềm hư hao
Em về nối lại lời thơ lỡ
Và hồn vơi bớt những hững hờ 
Em hãy bình yên nghe biển hát
Rì rào sóng vỗ ru lời thơ
13/10/07


Mãi nhớ về nhau đến mùa sau
Im vắng nằm nghe biển thét gào
Sâu thẳm đáy lòng dâng niềm nhớ
Sầu đã khơi rồi...hỏi tại sao
U ám trời Thu sương giăng kín
Fải chăng tiềm thức sóng dâng trào
Ôm ấp vấn vương từ tiền kiếp
Rưng rưng lệ ngấn tự lúc nào
Em vẫn hỏi lòng sao lại thế
Vì đâu ta phải lạc loài nhau
Em giữ lòng yên nghe biển hát
Rì rào sóng vỗ mãi ngàn sau
15/10/07









Comments

Popular posts from this blog

Wow, Is the sun smiling at us?

Hãy Nhìn Lại Xuân Qua - Cố Đô Yêu Dấu

Bruce Diaso