RETNXN :-)
Bởi......
Bởi anh vẫn nhớ vần thơ
Nên ai sẽ mãi làm thơ trao người
Bởi anh chẳng chịu nói cười
Nên ai đành phải ốm lười mấy hôm
Bởi anh đẹp cả tâm hồn
Nên ai vướng phải càn khôn của chàng
Bởi anh phong thái đàng hoàng
Nên ai đành phải hai hàng lệ rơi
Bởi anh chẳng thích giỡn chơi
Nên ai đành phải à ơi một mình!
Bởi anh muốn tránh thơ tình
Nên ai đành phải thình lình ngẩn ngơ!
Bởi anh vô cớ hững hờ
Nên ai đành phải làm thơ giải sầu!
Giải sầu sẽ đến bao lâu?!
Anh mà biết được...em....tâu.... là Thầy!
25/09/07
Vì đời trắc trở đầy tay
Nên tôi trở chứng ngồi say rất thường
Vì đời luân lạc buồn vương
Nên tình tôi mãi cuối đường ngóng nhau
Vì đời trăm tiếng cười đau
Nên tình tôi vẫn gọi sầu lên nhanh
Vì đời xa lạc mộng xanh
Buồn em u uẩn về quanh giữa trời
Vì trăm cơn bão giữa đời
Nên em, tôi sẽ hụt hơi trốn tìm
Sầu em xin hãy lặng im
Và bình yên sẽ đến tìm giấc em
Như ngàn sóng vỗ biển đêm
Lời thơ tôi sẽ ngọt thêm giấc ngà
Sầu ơi xin hãy trôi xa
Để ai đó vẫn hiền hòa … mần thơ
25/09/07
Tình tôi là những vần thơ
Tình tôi là những ngu ngơ, muộn phiền!
Lâu rồi chẳng được hàn huyên
Nên lòng vương vấn nỗi niềm xót xa
Tình thơ chóng vội phôi pha
Ý thơ còn mãi chuyện ta với mình!
Buổi đầu quen biết thình lình
Nào ai biết sẽ định hình luyến thương!
Thơ ai như thả tơ vương
Thơ ai thổn thức...tai ương....nẩy mầm!
Ý ai nhắn nhủ ân cần
Bây giờ ai biết phân trần cùng ai?!
Nỗi niềm chẳng thể tỏ bày
Nên đành mang gởi....tuyền đài cho xong!
Tình tôi là những ngu ngơ, muộn phiền!
Lâu rồi chẳng được hàn huyên
Nên lòng vương vấn nỗi niềm xót xa
Tình thơ chóng vội phôi pha
Ý thơ còn mãi chuyện ta với mình!
Buổi đầu quen biết thình lình
Nào ai biết sẽ định hình luyến thương!
Thơ ai như thả tơ vương
Thơ ai thổn thức...tai ương....nẩy mầm!
Ý ai nhắn nhủ ân cần
Bây giờ ai biết phân trần cùng ai?!
Nỗi niềm chẳng thể tỏ bày
Nên đành mang gởi....tuyền đài cho xong!
26/09/07
Tại Sao
Đời người: trắc trở hư hao
Đời thơ cũng dzị: lao đao lừng khừng
Từ em về thoáng tiếng mừng
Và thơ ta cũng nở bừng nỗi vui
Giòng green êm ả giữa trời
Cho ta mát dịu nửa đời gian truân
Nửa hồn cô độc cõi trần
Nửa miền tịnh lặng chốn nhân gian sầu
Lời thơ ai: ngọc thạch mầu
Thình lình lên tiếng cho nhau nụ cười
Cho câu dịu ngọt trăm lời
Đầy vai trắc trở nghiêng vơi dấu phiền
Tạ ơn đời, tạ ơn …tiên
Nhưng ta nặng nợ với … tiền nhiều hơn
Thành ra thơ … chạy hết trơn
Lúc nàng tiền chứng dỗi hờn lung tung
Nàng thơ ấp úng ngượng ngùng
Và tôi cũng muốn nổi khùng theo luôn
Nàng tiên xin chớ có buồn
Lỡ buồn thì ráng buồn luôn … ba tuần
Buồn rồi xin chớ phân vân
Đi ăn tô phở hành trần nước trong
Ăn rồi sẽ phẻ trong lòng
Và quên tuốt luốt...gã long đong đời
30/09/07
Bảo gì chẳng bảo ai ơi
Bảo đi ăn phở thôi rồi...chết em!
Phở là cái món em...ghiền
Ăn rồi ăn nữa hỏng phiền đâu anh
Chỉ e....phát tướng.....nó hành
Tập bao nhiêu cũng phải đành...bó tay!
Bấy giờ biết phải trách ai
Làm sao tuột xuống cái...line...sexy
Body em bị mập phì
Cũng bởi vì tại...anh đì....nàng thơ!
Buồn thì ăn phở ơ thờ
Giận lên ăn phở cho....đờ cả môi!
Ăn mà nuốt hỏng có trôi
Nào cay, nào béo...ôi thôi quá nhiều
Ăn vì ghét tật ai...kiêu!
Vài câu thơ cũng hỏng...liều được sao
Giờ còn giải thích thao thao
Nào là "trắc trở hư hao"...sự đời
Biết rồi....khổ lắm ai ơi!
Đời người ai chẳng đầy vơi muộn phiền
Làm thơ hỏng có...tốn tiền
Làm thơ hỏng có bị điên cái đầu
Mần thơ giải trí đôi câu
Để cùng vơi bớt sầu đau cuộc đời
Mong ai đừng vội nghĩ chơi
Nàng thơ em sẽ tả tơi, rầu buồn
Thơ ai như nước khơi nguồn
Dòng thơ nàng sẽ cuồn cuộn chảy theo
Hòa cùng gió, núi, mây, đèo
Trăng, hoa, chim, bướm cũng nheo mắt cười
Dẫu Thu lá rụng nơi nơi
Nàng thơ vẫn mãi mỉm cười....happy!
Bảo đi ăn phở thôi rồi...chết em!
Phở là cái món em...ghiền
Ăn rồi ăn nữa hỏng phiền đâu anh
Chỉ e....phát tướng.....nó hành
Tập bao nhiêu cũng phải đành...bó tay!
Bấy giờ biết phải trách ai
Làm sao tuột xuống cái...line...sexy
Body em bị mập phì
Cũng bởi vì tại...anh đì....nàng thơ!
Buồn thì ăn phở ơ thờ
Giận lên ăn phở cho....đờ cả môi!
Ăn mà nuốt hỏng có trôi
Nào cay, nào béo...ôi thôi quá nhiều
Ăn vì ghét tật ai...kiêu!
Vài câu thơ cũng hỏng...liều được sao
Giờ còn giải thích thao thao
Nào là "trắc trở hư hao"...sự đời
Biết rồi....khổ lắm ai ơi!
Đời người ai chẳng đầy vơi muộn phiền
Làm thơ hỏng có...tốn tiền
Làm thơ hỏng có bị điên cái đầu
Mần thơ giải trí đôi câu
Để cùng vơi bớt sầu đau cuộc đời
Mong ai đừng vội nghĩ chơi
Nàng thơ em sẽ tả tơi, rầu buồn
Thơ ai như nước khơi nguồn
Dòng thơ nàng sẽ cuồn cuộn chảy theo
Hòa cùng gió, núi, mây, đèo
Trăng, hoa, chim, bướm cũng nheo mắt cười
Dẫu Thu lá rụng nơi nơi
Nàng thơ vẫn mãi mỉm cười....happy!
02/10/07
Thương...Thơ
Thương...thơ sẽ được...chung tình
Thương người người sẽ...bất bình...chia tay!
Thương thơ chẳng phải cấm ai
Thương người người bảo ai...sai lắm rồi
Thương thơ để được bồi hồi
Thương người người sẽ lôi thôi lắm điều
Thương thơ...thơ thích...thơ...yêu!
Thương người người sẽ bảo yêu làm gì
Tình yêu như...khúc bánh mì
Chưa ăn thì....thích...ăn vào....ngán ghê!
Thương thơ có lắm...đam mê
Thương người có lắm...chán chê...phủ phàng!
Tình đời lắm cảnh trái ngang
Tình thơ luôn thắm đỏ trang ái tình!
Thương người người sẽ...bất bình...chia tay!
Thương thơ chẳng phải cấm ai
Thương người người bảo ai...sai lắm rồi
Thương thơ để được bồi hồi
Thương người người sẽ lôi thôi lắm điều
Thương thơ...thơ thích...thơ...yêu!
Thương người người sẽ bảo yêu làm gì
Tình yêu như...khúc bánh mì
Chưa ăn thì....thích...ăn vào....ngán ghê!
Thương thơ có lắm...đam mê
Thương người có lắm...chán chê...phủ phàng!
Tình đời lắm cảnh trái ngang
Tình thơ luôn thắm đỏ trang ái tình!
02/10/07
Thương thơ từ thuở tháng Tư
Thiết tha tới Tết thơ từ tạ tôi
Thơ than tôi tính toán tồi
Thương trường thua thiệt tình trôi theo tiền
Thất tình tôi tán tỉnh Tiên
Thề thương Tiên tận thiên thu thân tàn
Tìm Tiên tôi tới thở than
Thấy tôi trí tuệ thốt toàn tiếng ... ta
Thêm tôi tâm tính thật thà
Tim Tiên thổn thức thiết tha trao tình
Trao thêm thi tứ trắng tinh
Tim tôi thấp thổm tới trình Tía Tiên
Thấy tôi tướng tá thiếu ... tiền
Tía Tiên tức tối thấu Thiên, thấu Trời !
N? T? N?
Comments
Post a Comment