Trăng buồn có gió mây về dỗ
Ai dỗ khi em bước độc hành
Khi gió không còn vờn mái tóc
Có làm mắt biếc chợt long lanh
Ai dỗ khi em bước độc hành
Khi gió không còn vờn mái tóc
Có làm mắt biếc chợt long lanh
Nhược Thu
Bận Lòng Mà Chi
Ai gọi thầm ai ai biết đâu
Người thương kẻ nhớ chỉ thêm sầu
"Cảm khái" thơ hay nên ... ăn cắp
Đem pha mực tím ... hóa mưa ngâu
Thuở ấy ngày xưa xa rất xa
Cũng áo trắng bay những chiều tà
Cũng trang lưu bút trao nhau viết
Cũng thắm phượng hồng những thiết tha
Bâng khuâng dẫu có cũng thế thôi
Giống như thơ, nhạc gởi tặng đời
Chỉ là cảm xúc trong khoảnh khắc
Thì chớ buộc vào ... đó là tôi
Chiều nao nếu có ra biển ngắm
Sẽ thấy hoàng hôn đẹp tuyệt vời
Thì chớ buồn lòng khi đêm vắng
Trăng vàng vẫn đẹp nét đơn côi
12-07-2011
Comments
Post a Comment