498
Một tỉnh Miền Trung nọ,
Danh thắng vốn không nhiều,
Đất lại cằn sỏi đá,
Dân bao đời vẫn nghèo.
...

Vậy mà giờ vẫn sống.
Sống tốt và đàng hoàng,
Vì tỉnh này nổi tiếng
Có rất nhiều nghĩa trang.

Toàn nghĩa trang loại khủng,
Rộng hàng mấy héc-ta.
Cũng một dạng danh thắng,
Nguồn thu của tỉnh nhà.

Khách đến thăm đông lắm.
Có khách là ô-kê.
Tiền do các hài cốt
Nằm dưới mộ mang về.

Trong khi các tỉnh khác
Vẫn phải sống làng nhàng,
Dù làm ăn vất vả.
Vì không có nghĩa trang.
 
Thái Bá Tân
 



Giả Sử



Giả sử bên thắng cuộc
Thuở ấy là miền Nam
Thì ba miền, liệt sĩ
Đã đầy đủ nghĩa trang
 

Tiếc thay, người Cộng Sản
Văn hoá không được nhiều--
Chê hoà hợp hoà giải,
Đào thêm hố hận thù.

Bao nhiêu năm hậu chiến
Đất nước vẫn chia đôi,
Tuy không còn địa lý
Nhưng cách trở lòng người.


Nên đừng lấy làm lạ
Khi tỉnh này tỉnh kia
Xây nghĩa trang liệt sĩ,
Làm tiền trên mộ bia.

Mà nên đặt câu hỏi:
Sau một cuộc bể dâu
Huynh đệ tương tàn khốc
Muốn hàn gắn, làm sao?

Những ai chưa từng đọc
Lịch sử nước Hoa Kỳ
Thời Bắc Nam nội chiến
Nên nghiên cứu chuyện này:
 
Khi chiến tranh chấm dứt
Không ai phải tù đày.
Bại binh về làm ruộng,
Lưỡi gươm biến lưỡi cày.

Không có màn kỳ thị
Lý lịch tiểu sử ai,
Không xới đào mồ mả,
Không giựt sập tượng đài.


Không thay tên thành phố,
Không đổi họ con đường.
Thậm chí, bên thua cuộc
Đặt tên tướng cho trường!
 
 
Cho nên đừng thắc mắc
Vì sao nước Mỹ giàu
Trong khi ta "văn hiến"
Mà không ngóc nổi đầu!

Nghia Bui
:-)





Comments

Popular posts from this blog

Wow, Is the sun smiling at us?

Hãy Nhìn Lại Xuân Qua - Cố Đô Yêu Dấu

Bruce Diaso